Nguyễn Huy Vũ

Kinh tế Việt Nam

Về dự án đường sắt cao tốc của Việt Nam

Từ gần vài tháng nay, các trang Facebook bắt đầu hiện lên những lời quảng cáo có cánh cho một dự án của quốc gia mà đã lâu rồi nó nằm ngủ yên, đó là dự án đường sắt cao tốc. Người ta bắt đầu vẽ nên một thế giới tươi đẹp với nhiều mầu hồng mà ở đó hành khách sẽ ăn sáng, uống cà phê ở Hà Nội, ăn trưa ở Sài Gòn, và buổi chiều có thể quay lại Hà Nội. Với tốc độ được cho là 350 km/h, khoảng thời gian để đi 1500 km từ Hà Nội vào Sài Gòn sẽ rút ngắn lại còn chừng 4h. Song song đó trên Facebook là những quảng cáo rằng đường sắt của Trung Quốc sau khi học hỏi từ Nhật Bản và Đức giờ đã trở nên ưu việt hẳn đến nỗi những công ty đường sắt của Nhật và Đức không thể bắt kịp công nghệ của Trung Quốc nữa. Cả hai quảng cáo kết hợp thật nhịp nhàng cùng với giàn đồng thanh của chính phủ nhất quyết phải xây đường sắt cao tốc. Trong dự án này, tổng công ty đường sắt Việt Nam được cho là đơn vị sẽ quản lý và điều hành dự án này một khi nó hoàn thành. Còn tiền để đầu tư dự án này? Tất nhiên là từ chính phủ Việt Nam và có lẽ là đi vay. Nhưng ai sẽ cho vay?

Chính trị Việt Nam Việt Nam Cộng Hoà

Việt Nam Cộng Hòa

Phải nhìn nhận một điều rằng dù chỉ tồn tại trong một thời gian ngắn, chỉ vỏn vẹn có 20 năm, chế độ VNCH đã tạo ra một thế hệ trí thức văn nghệ sỹ lớn cùng những tác phẩm để đời nhiều ảnh hưởng mà nếu nhìn lại thì sự phát triển trong khoảng thời gian ngắn này của chế độ VNCH đóng góp và ảnh hưởng của nó lớn hơn hẳn bất cứ thời đại nào của dân tộc.

Chính trị Dân chủ hoá Thế giới

Từ Bangladesh nghĩ về Việt Nam

Sau ba tuần biểu tình của sinh viên, chế độ chính trị của bà Sheikh Hasina, cựu thủ tướng Bangladesh, đã sụp đổ và quân đội đã đưa ra tối hậu thư cho phép bà có 45 phút để lên máy bay rời khỏi Dhaka. Ở tuổi 76, bà đã vội vã cùng em gái của mình ra sân bay và trốn sang Ấn Độ. Ấn Độ chỉ là một trạm dừng chân tạm thời của bà. Bà dự kiến sang tị nạn ở Anh, nơi có người thân của mình, nhưng Anh đưa ra chỉ dấu không muốn nhận bà vì bà là người chịu trách nhiệm cho những cái chết và sự tra tấn các đối thủ chính trị.